Chúng tôi được chuyển đến trong một cái thùng giấy
tối om cùng những người bạn khác. Từ khi ra đời, chúng tôi đã được đặt vào những
chiếc thùng caton khác nhau. Khi thùng được đóng kín, từ đó chúng tôi không còn
thấy những người bạn bè khác của mình nữa. Tôi không biết đường về “nhà”, chỉ
còn nhớ nhà của chúng tôi mang tên Tân Huê Viên và tôi là một trong những phong
bánh Pía Sóc Trăng được sản xuất từ ngôi nhà chung đó.
Nằm trên kệ trong một siêu thị cùng những người anh
em bánh Pía Tân Huê Viên khác, xung quanh chúng tôi là rất nhiều loại bánh kẹo
khác. Anh em Tân Huê Viên chúng tôi có mùi vị khác nhau và cũng được mặc áo
khác nhau, nào là hồng, là tím, là vàng... Tôi là bánh Pía nhân đậu sầu riêng,
tôi mặc chiếc áo màu hồng được trang trí nhiều hoa văn khác. Điều tôi thích nhất
trên chiếc áo của mình là nó được mang tên ngôi nhà chung Tân Huê Viên của
chúng tôi và quê hương nơi tôi được sinh ra. Tôi tự hào là một phong bánh PíaSóc Trăng. Có rất nhiều khách hàng nhìn ngắm và chạm vào chúng tôi mỗi ngày. Mỗi
lần nghe câu “bánh Pía Sóc Trăng là ngon và nổi tiếng nhất” tôi lại thấy rất tự
hào về bản thân mình. Có quá nhiều anh em, bạn bè tôi ở đây, tôi không biết bao
giờ đến lượt tôi được cho vào giỏ của một người khách đáng yêu nào đó, mỗi ngày
thức giấc tôi lại rất háo hức chào đón và lắng nghe lời bàn tán của nhiều lượt
khách hàng.
Những bạn bè quanh tôi luôn có những người lạc quan
và bi quan. Có người nghĩ, thà nằm đây mãi mãi mà chẳng cần được chú ý đến, được
chạm vào vì một khi được mua về, cuộc đời sẽ chấm hết. Nhưng tôi không nghĩ vậy,
tôi nằm trong nhóm lạc quan. Cuộc đời sẽ có ý nghĩa gì nếu không ai nhận ra sự
tồn tại của mình? Sẽ có nghĩa gì nếu sinh ra đã là vô giá trị? Tôi yêu những ý
kiến đánh giá của khách hàng về nhóm bánh Pía Tân Huê Viên chúng tôi, tôi thấy
được giá trị của mình qua những lời bàn luận ấy. Bốn tiếng đặc sản Sóc Trăng
đâu dễ gì có được. Tôi muốn được ai đó thưởng thức mình, để hoàn thành sứ mạng
Thượng Đế đã ban cho. Thật kỳ diệu, Thương Đế không cho chúng tôi có cảm giác
đau đớn, mềm dẻo, đàn hồi tốt, tính tan giúp mọi thứ trở nên nhẹ nhàng và phấn
khích hơn khi biến thành một thể khác với những trãi nghiệm mới. Ai bảo tan đi
là hết, một khi được hòa vào chủ nhân, một
thế giới mới thú vị sẽ chào đón chúng tôi trong một cơ thể sống. Thay vì chỉ
vài tháng chúng tôi sẽ bị hết hạn sử dụng, đó là ngày thật sự kết thúc, chúng
tôi được sinh tồn theo năm tháng cùng chủ nhân, đó là sự trường tồn trong thế
giới bánh kẹo. Ngày được chọn là ngày con cháu được sinh sôi khi những chiếc
bánh đơn được chia ra, được tan, được biến thể và bất tử. Tôi luôn cố gắng vươn
mình cao hơn để được chú ý.
Từ những nhân viên siêu thị, tôi biết được hàng đã được
nhập thêm về, những anh em cùng nhà của tôi đã được chọn đi, những anh em khác
sẽ được nhập vào, đã đến lượt tôi được đứng trên “hàng tiền đạo”. Tôi vươn mình
oai vệ khi ngày mới bắt đầu, siêu thị mở cửa. Những lượt khách đầu tiên đã xuất
hiện, tôi biết chắc rằng hôm nay mình sẽ được chọn.
Tôi đang nằm trên quầy tính tiền cùng nhiều anh em
khác. Khách hàng chọn tôi giờ là ông chủ của tôi là một chàng trai cao khỏe,
manly độ ngoài 30 cùng với cô vợ xinh xăn của anh ấy. Tôi thích cặp đôi này vô
cùng vì lần nữa chúng tôi được nghe những đánh giá hào phóng về bánh Pía Sóc
Trăng và ngôi nhà chung Tân Huê Viên của mình. Họ đã chọn chúng tôi! Tôi biết
được một trong chúng tôi sẽ ở lại với họ, một số khác sẽ được tặng đi từ cuộc
trao đổi của họ trước khi đặt chúng tôi vào xe đẩy cùng với vô số sản phẩm rau
củ, hàng tiêu dùng khác. Dù ở lại với đôi chủ nhân này hay được làm quà biếu
đi, đó luôn là tự hào của tôi. Tôi đang rất háo hức được trôi vào thế giới mới
tuyệt vời!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét